Tôi hiểu tại sao có những người đâm đầu từ trên lầu xuống đất.Nhưng bạn có mảy may quan tâm về sự ông bà có lỗi không? Không.nhưng bây giờ tôi thấy sung sướng ngoài ước vọng của tôi.Trong chiến tranh vừa rồi, người ta phải nối đuôi hằng giờ trước tiệm để mua bánh của bà.Ông thường lo sợ không sống được tới sáng hôm sau.Đừng bao giờ trả đũa kẻ thù hết, vì như vậy hại cho ta hơn cho họ.Gặp một kỳ thi, tôi thức thâu đếm để căn móng tay, sợ mình sẽ rớt.Chính tôi đã được mục đích cảnh chết ấy trong trại của tôi ở Missouri.Tại sao vậy? Thì đây: Một lần tôi hỏi giáo sư William Lyon Phelps ở Đại Học đường Yale về điều ấy.Ông lấy ngón tay vạch mí mắt họ mà không hề tỉnh dậy.
