Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng.Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt.Sau những đau đớn thì chắc bạn tinh khôn hơn và có thêm được một số cái gì đó.Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên.Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân.Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó.Hai là bạn viết cái chuyện này.Chứ không phải hắn leo lên giời.