Nghĩa là không đứng trên người khác.Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa.Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi.Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết.Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới.Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã.Như một mặt bằng chung để chúng ta không lấy đó làm xấu hổ hay dằn vặt.Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ.Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.
