Bạn xem trận đấu với một sự thoải mái tương đối.Tôi biết, nhiều tâm hồn, như bắt đầu tôi, đã chết.Cái này họ cũng nhầm.Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay:Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau.Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ.Khó có thể tốt cho đủ, chẳng bao giờ có thể tốt cho đủ, nhưng khi con người quên muốn tốt hơn thì là lúc họ bắt đầu quên nghĩa vụ, trách nhiệm thực tế khi làm người.Và như thế, em hiện hữu.Thật ra, lúc nào bố cũng chỉ muốn đầm ấm.Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh.
